zhihu

HOÀN Zhihu -Đom Đóm Mùa Hè

5
Ngày tôi quyết định rời khỏi Ngô Quý đúng vào dịp sinh nhật của tôi. Tôi mặc chiếc váy màu cây cát cánh, cầm bánh kem đến nhà của anh ta, vui vẻ ngập tràn nấu một bàn đồ ăn. Tôi đợi từ chạng vạng sáu giờ, đến đêm khuya, đồ ăn trên bàn đã lạnh tôi tiếp tục hâm nóng, một lần đến một lần nữa. Mãi đến mười giờ khuya, cấp dưới của anh ta đến gõ cửa. Anh ta uống say quên trời đất, ngất xỉu. Trợ lý đưa anh ta về nhà rồi lập tức rời đi, tôi lo lắng anh ta ngủ trên sô pha không yên giấc nên mới đỡ anh ta vào phòng ngủ. Cuối cùng đến phòng ngủ lại đứng không vững, đầu đụng vào khung cửa. Lập tức trước mắt đen thui một vùng, tiếng “ầm ầm” vang lên bên tai. Tôi không kịp quan tâm miệng vết thương trên đầu và cổ mình, chỉ lo hỏi thăm an toàn của anh ta. “Ngô Quý…” Tôi vừa dỗ dành vừa khuyên: “Anh đói hả? Chúng ta ăn một ít gì đi…” Anh ta nắm chặt tay tôi lảm nhảm một mớ như đứa bé: “Tống Thanh Ca, em đừng đi.” Máu tanh, nóng chậm rãi chảy xuống thái dương, nhỏ giọt lên chiếc váy Ngô Quý mua cho tôi. Tôi nhìn gương mặt tái nhợt của mình, hoảng hốt một trận. Anh ta nắm thật chặt tay tôi, ánh mắt đầy chân thành và tha thiết. Anh ta là một người từ xưa đến giờ vẫn luôn kiêu ngạo không nhường nhịn người khác, nhưng một lần lại thêm lần nữa đều ăn nói khép nép kể về người mà anh ta nhớ, người mà anh ta yêu say đắm. Buồn cười nhất là… Tôi không phải là Tống Thanh Ca.

HOÀN Zhihu -Cô Ấy Nói Muốn Hoàn Lương

5
Tôi bị người ta ghim lên vòng bạn bè của mình. Dòng caption cực kì đơn giản: "Hồ cá này quá rộng." Bên dưới đính kèm khung ảnh 9 ô, không chỉ có nhật ký trò chuyện của tôi cùng đủ các loại con trai, mà còn cả ảnh chụp dạo phố sắc nét. Quan trọng nhất là sau đó còn gắn thẻ cả bạn trai chính thức của tôi - Lộ Dương.

18+HOÀN Zhihu-Lớp Bổ Túc

5
Lúc chủ nhiệm Vương phụ trách tuyển sinh hỏi tôi muốn vào lớp nào, tôi bảo: "Lớp nào có nhiều ông bố đơn thân nhất ý."