Quan hệ cứ thế trở nên ổn định, đến mức mà mỗi ngày khi tôi lấy đồ ăn vặt trong túi do Triệu Quan Kỳ chuẩn bị ra, Thẩm Kiều Kiều đều sẽ hét lớn: “Tạo nghiệp kìa, nhà yêu thương chó độc thân vẫn ít quá rồi!”
Mỗi ngày cô ấy đều cảm thán rằng tôi thay đổi rồi, trước đây vì công việc không ngần ngại xông pha khói lửa, bây giờ đối mặt với yêu cầu họp không hề cần thiết của Tony, lại cũng học được cách cạnh tranh ngược lại rồi.
Tôi nghĩ đó là bởi vì trước đây hẹn hò với Lộ Dương, tiềm thức cũng cảm thấy anh ta không đáng tin cậy, cho nên mới liều mạng làm việc để có được cảm giác an toàn nhỉ.
Nhưng Triệu Quan Kỳ thì khác, thứ hai đến thứ sáu cậu đều sẽ trở vào trong đội, sáng thứ bảy sẽ đeo túi đeo vai đến, thay tôi lấy hàng chuyển phát nhanh ở cửa tiểu khu xong sẽ đi lấy chút thực phẩm tươi sống mình đã đặt trước.
Có một lần khi tôi chạy vào phòng bếp ăn vụng, thuận tiện hỏi một câu tại sao cậu cứ thích nấu cơm cho tôi, đặt thức ăn ngoài không phải tiện hơn sao?
Dù gì một tuần cậu chỉ nghỉ được một ngày rưỡi, đêm xuân ngắn ngủi đó.
Triệu Quan Kỳ ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh: “Bởi vì Giang Giang nói em không có nhà ở Bình Thành.”
“Nhưng lúc nhỏ bà ngoại nói với anh, nơi có thức ăn thì chính là nhà.”
Cậu mở nắp nồi ra, mức một thìa canh, thổi nguội rồi đưa đến trước mặt tôi: “Anh muốn cho Giang Giang một ngôi nhà.”
Cho tôi… Một ngôi nhà?
Cứu mạng, rõ ràng mới chỉ là thằng nhóc hai mươi mấy tuổi, sao có thể khiến người khác động lòng như vậy chứ?
Lúc tan làm, tôi nhìn thấy Lộ Dương ở cửa công ty, anh ta mặc áo khoác tôi mua, hút thuốc trong cơn gió lạnh.
“Có việc?”
Lộ Dương ngẩng đầu lên, đáy mắt đỏ ngầu, nhìn như ngủ không ngon giấc: “Dư Tịnh, tôi sai rồi, trước đây tôi không nên nổi nóng với cô, tôi đã cắt đứt với cô ta rồi, chúng ta…Còn có thể làm lành không?”
Tôi nghe hiểu ra rồi, thời kỳ phục hồi khi thất tình của đàn ông sẽ muộn hơn so với phụ nữ, anh ta đây là đang hoài niệm sự tốt đẹp của tôi, muốn quay lại với tôi.
Tôi nhìn chằm chằm vào mặt cậu ta, nhất thời lại khó có thể liên hệ người đàn ông xa lạ và mối tình đầu sạch sẽ thuần khiết của tôi lại.
Tôi dứt khoát đáp: “Nằm mơ đi.”
Tôi có cún con rồi.
Comments for chapter "Chương 8"
MANGA DISCUSSION